“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây trên đất
Lại nở cho đời những đóa hoa thơm”
Trong hàng nghìn bông hoa đẹp của ngành giáo dục thành phố, tôi luôn nhớ đến cô giáo Nguyễn Thanh Ngọc- Tổ trưởng tổ tự nhiên 2, trường THCS Thanh Xuân Nam, quận Thanh Xuân, thành phố Hà Nội.
Sinh ra tại một vùng đất Thái Nguyên trong một gia đình giàu truyền thống hiếu học, đam mê với nghề sư phạm, cô Nguyễn Thanh Ngọc ngay từ nhỏ đã nuôi ước mơ trở thành cô giáo. Rồi cái duyên với nghề, cô trở thành cô giáo ươm mầm tình yêu của những cô cậu học sinh đam mê môn học Hóa-Sinh.

Về Hà nội công tác khi tuổi đời còn rất trẻ, cô được tin tưởng giao nhiệm vụ về công tác tại trường THCS Thanh Xuân Nam khi mới thành lập. Với lòng yêu nghề sâu sắc, “bông hoa” ấy đã tỏa cho đời hương thơm của những tiết dạy lí thú, bổ ích. Không chỉ là những tiết thi giáo viên giỏi cấp quận, không chỉ là những tiết hội giảng, tiết chuyên đề mà ngay cả những tiết học hằng ngày, học sinh đều “bị” lôi cuốn vào những lời giảng nhẹ nhàng, truyền cảm, những cách tiếp cận bài giảng một cách đơn giản, đồng thời cũng khơi gợi để các em tìm hiểu sâu hơn nữa.
Cô giáo chủ nhiệm nhiệt huyết với nghề.
Cũng tại mái trường này, cô còn là người thầy “đặc biệt”, bởi cô không những phải làm nhiệm vụ dạy dỗ học trò như các giáo viên khác, mà còn phải gánh trên vai bao trách nhiệm nặng nề nữa. Cô là một giáo viên chủ nhiệm giỏi, người giáo viên chủ nhiệm có “tâm” - là chiếc cầu nối giữa nhà trường với học sinh và gia đình học sinh, giữa các giáo viên bộ môn với học sinh… Trong nhiều tình huống, cô còn là người cha, người mẹ, người bạn, là chỗ dựa tinh thần của học sinh. Thực tế cho thấy, cô đã luôn gần gũi, tận tâm với học trò, có chuyên môn cao, yêu nghề sẽ giúp cho hoạt động dạy và học đạt hiệu quả to lớn. Chính vì vậy, nhiều học sinh sau khi trưởng thành vẫn tìm trở về với cô, vẫn luôn giãi bày tâm sự sẻ chia với cô, nhất là những học sinh “cá biệt”, những cô cậu có cái tên là “gấu”, nhờ sự quan tâm, động viên của cô giờ đã trở thành những con người có nghề nghiệp ổn định, có chỗ đứng trong xã hội, có một mái ấm gia đình bình yên thì không thể không nhớ tới công ơn của cô. Quả đúng là nếu chúng ta không có cái tâm, không có tấm lòng của một người cha, người mẹ lo lắng cho học sinh thật lòng, có lẽ người giáo viên chủ nhiệm như cô không thể làm tốt nhiệm vụ của mình. Bởi có bao nhiêu việc “có tên” và “không tên” đòi hỏi người giáo viên chủ nhiệm phải ra tay giải quyết, có biết bao trách nhiệm mà người giáo viên chủ nhiệm phải gánh trên vai. Dẫu chưa có danh hiệu nào dành cho những giáo viên chủ nhiệm tận tụy thì sự trưởng thành của học trò sẽ là phần thưởng quý giá nhất dành cho những giáo viên chủ nhiệm hết lòng với học sinh – cô giáo Nguyễn Thanh Ngọc.
Người có duyên với việc khó

Tôi vẫn còn nhớ như in cảm giác lần đầu gặp cô, khuôn mặt tươi tắn, nước da trắng ngần, tác phong nhanh nhẹn, dứt khoát, nói là làm ngay.
20 mươi năm gắn bó với nghề, cô giáo Thanh Ngọc luôn được ban giám hiệu tin tưởng giao chủ nhiệm những lớp cuối cấp. Dù khi mới nhận lớp có thể chưa vào nề nếp nhưng chỉ một thời gian ngắn cô giáo bộ môn nào vào lớp ra cũng gật là nhẹ tênh rồi. Chẳng thế mà cả hội đồng sư phạm vẫn đùa rằng, ca nào khó thì phải nhờ cô Nguyễn Thanh Ngọc. Học trò nghe tiếng là răm rắp, sợ mà ra trường quay về vẫn thấy gọi mẹ Ngọc. Thế mới biết làm việc từ cái tâm thì luôn chạm đến trái tim học trò.
Người chị cả gương mẫu trong tổ
Về với trường của chúng tôi để công tác, là tổ trưởng tổ tự nhiên 2, cô giáo Thanh Ngọc lại thêm phần trách nhiệm. Ngoài công việc của một giáo viên, cô Ngọc luôn trăn trở làm thế nào hỗ trợ ban giám hiệu trong công tác tuyển sinh, làm thế nào để nâng cao chất lượng học sinh, làm thế nào để anh chị em trong tổ đoàn kết làm việc. Thế nên cô giáo Thanh Ngọc luôn gương mẫu để các thành viên trong tổ học tập, luôn nhận phần vất vả hơn khi phân công công việc và lúc nào cũng tinh tế trong việc tham gia, góp ý để các em trong tổ nhanh tiến bộ. Thật tự hào vì lúc nào tổ tự nhiên 2 của trường cũng luôn hoàn thành tốt công việc nhà trường giao, đoàn kết, gương mẫu. Ở đó hội đồng sư phạm nhìn thấy thấp thoáng hình ảnh của người tổ trưởng-người chị cả-cô giáo Nguyễn Thanh Ngọc.

Người có duyên với thành tích giấy khen!
Ngần ấy năm gắn bó với nghề là biết bao nhiêu năm cô đạt danh hiệu giáo viên dạy giỏi cấp Quận , SKKN cấp Thành phố, chiến sĩ thi đua cấp cấp cơ sở, đảng viên xuất sắc.
Hôm nay, khi nền giáo dục của nước nhà, của Thủ đô đang ngày một khởi sắc, chúng tôi bỗng cảm thấy vui hơn, ấm áp hơn khi đã được sống, được làm việc bên cạnh những con người đầy nhiệt huyết với nghề như vậy. Chúc cô giáo Nguyễn Thanh Ngọc luôn mạnh khỏe để hoàn thành sứ mệnh trồng người cao quý!